Đệ nhất đế.
Khi ai đến thiền viện Obaku ở Kyoto đều nhìn thấy có khắc trên cổng những chữ “Đệ Nhất Đế”. Những chữ to một cách bất thường, và với những người biết thưởng thức lối viết thư họa ai cũng luôn khâm phục những chữ này là một tuyệt tác.
Những chữ này do Kosen vẽ hai trăm năm về trước.
Khi ông thầy vẽ những chữ này ông vẽ trên giấy, rồi người thợ mới dựa theo đó mà khắc lớn ra vào gỗ. Khi Kosen phác họa chữ thì một chú học trò dạn dĩ ở gần bên ông, chú mài cả mấy hũ mực cho việc phác họa và cũng không ngừng bình phẩm công trình của ông thầy chú.
“Cái đó không đẹp,” chú thưa với Kosen sau lần vẽ thử thứ nhất.
“Cái kia thì thế nào?”
“Xấu. Dở hơn trước, ” chú học trò lên tiếng.
Kosen nhẫn nại viết hết bản này qua bản khác cho đến khi tám mươi tư bản “Đệ Nhất Đế” đã chất đống mà chẳng được học trò chấp nhận.
Thế rồi, đến khi anh chàng trẻ tuổi bước ra ngoài trong chốc lát, Kosen nghĩ: “Bây giờ là cái cơ hội của ta để thoát ra khỏi con mắt sắc sảo của nó,” và ông liền viết một cách vội vã, với một tâm trạng không còn bối rối: “Đệ Nhất Đế.”
“Một tuyệt tác.” chú học trò reo lên.
Đệ nhất đế - 始皇帝
Không phải viết tới lần thứ 85 mới đạt, nếu chú học trò còn đứng bên cạnh phê bình thì ổng có viết đến cái thứ 100 cũng không thành.Vì những lời phê bình làm cho ông mất tự tin, mất cảm hứng,khi viết tâm lo ngại, viết không được chỉnh,tai cứ nghe lãi nhãi lời chê bai khiến ông không tập trung tâm ý được.Cho đến khi chú học trò đi khỏi, tâm trí ông mới được thảnh thơi không lo nghĩ gì nữa, phóng bút vẽ thật nhanh theo ý đã dịnh từ lâu, tâm ý hợp một chuyển xuống tay, tự động vẽ ra không mảy may suy nghĩ, cho nên mới tạo nên tuyệt tác, mà người ta thường nói nét bút hay nét vẽ có Thần.
101 Zen stories
transcribed by NYOGEN SENZAKI and PAUL REPS
transcribed by NYOGEN SENZAKI and PAUL REPS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét